I. Tìm hiểu chung
– Giá trị nghệ thuật của truyện
- Tạo tình huống gây cười.
- Kết thúc bất ngờ.
– Ý nghĩa
- Phê phán tính hay khoe của, một tính xấu khá phổ biến trong xã hội
- Biến nhân vật thành trò cười.
II. Trọng tâm kiến thức
a. Những của được đem khoe
– Một cái áo mới may.
– Một con lợn để cưới.
→ Những cái rất bình thường
⇒ Đáng cười, lố bịch
⇒ Chế giễu tính khoe khoang, nhất là khoe của.
b. Cách khoe của
– Anh lợn cưới
- Đang tất tưởi chạy tìm lợn sổng.
- Hỏi to: Bác có thấy con lợn cưới của tôi chạy qua đây không?
- Mục đích: Khoe lợn, khoe của.
– Anh áo mới
- Đứng hóng ở cửa để đợi người ta khen.
- Kiên trì đứng đợi từ sáng đến chiều.
- Giơ vạt áo, bảo: “Từ lúc tôi…”.
→ Điệu bộ lố bịch, tức cười; thừa hẳn một vế.