Bài tóm tắt số 1:
Nàng Vũ Nương, người phụ nữ đẹp người, đẹp nết được Trương Sinh – một người ít học lại có tính đa nghi, cưới về làm vợ. Gia đình đang yên ấm, hạnh phúc thì chàng Trương phải rời nhà đi lính. Ở nhà, Vũ Nương sinh con trai, đặt tên là Đản. Nàng hay đùa với con bằng cách chỉ cái bóng của mình lên vách và nói là cha Đản. Mẹ Trương Sinh vì thương nhớ con mà sinh bệnh, nàng hết lòng chăm sóc, phụng dưỡng, song ít lâu sau bà qua đời.
Khi Trương Sinh trở về, nghe theo lời con trẻ nghi ngờ vợ thất tiết. Vũ Nương một mực kêu oan, song Trương Sinh không nghe mà đánh mắng, đuổi vợ đi. Vũ Nương không tự minh oan được bèn trẫm mình xuống sông tự vẫn. Một đêm thấy bóng cha trên tường, bé Đản gọi cha. Bấy giờ Trương Sinh mới tỉnh ngộ nhưng đã muộn.
Vũ Nương không chết, nàng được Linh Phi cứu giúp. Ít lâu sau, Vũ Nương gặp Phan Lang dưới thủy cung – người cùng làng bị chết đuối, cũng được Linh Phi cứu. Khi Phan Lang trở về, Vũ Nương nhờ gửi chiếc thoa và nhắn chàng Trương lập đàn giải oan cho nàng. Trương Sinh nghe theo, lập đàn giải oan cho nàng ở bên sông ấy. Vũ Nương trở về ẩn hiện giữa dòng, nói vọng vào bờ vài lời tạ từ rồi biến mất.
Bài tóm tắt số 2:
Truyện kể về người con gái quê ở Nam Xương, tên là Vũ Thị Thiết, dung hạnh vẹn toàn. Nàng được Trương sinh, một người ít học, tính tình hay ghen cưới về làm vợ. Vũ Nương sắp đến kì sinh nở thì chồng bị gọi đi lính.
Vũ Nương ở nhà một mình sinh con, chăm nom mẹ chồng rất mực chu đáo. Nhưng vì nhớ thương con mẹ chồng nàng ngày càng ốm nặng rồi mất, nàng lo tang ma chu đáo như với cha mẹ đẻ mình. Để đỡ nhớ chồng, nàng hay đùa với con bằng cách chỉ cái bóng của mình lên vách và nói với con đó là cha Đản.
Trương Sinh về, nghe con nhỏ nói không rõ ràng, lại có tính hay ghen từ trước, chàng hiểu lầm vợ phản bội, liền không nghe giải thích mà đánh đuổi nàng đi. Không thể thanh minh, Vũ Nương đành nhảy xuống sông tự vẫn, lấy cái chết để minh oan cho mình. Nàng được Linh Phi vợ vua Nam Hải cứu.
Một buổi tối Đản chỉ vào cái bóng trên tường và nói cha Đản lại đến thì mới tỉnh ngộ song đã muộn. Dưới thuỷ cung, Vũ Nương đã gặp lại Phan Lang người cùng làng, nàng gửi chiếc hoa vàng cùng lời nhắn Trương lập đàn giải oan cho mình. Trương bèn lập đàn giải oan cho nàng, quả thấy Vũ Nương xuất hiện, ẩn hiện giữa dòng, nói vọng vài lời rồi từ biệt.
Bài tóm tắt số 3:
Vũ Nương quê ở Nam Xương, nết na, đức hạnh được Trương Sinh cưới về làm vợ. Hạnh phúc chưa được bao lâu, Trương Sinh phải tòng quân đi lính. Vũ Nương ở nhà sinh con đầu lòng, chăm sóc chu đáo và lo ma chay cho mẹ chồng như mẹ ruột. Trương Sinh về, nghe con nhỏ nói không rõ ràng, lại có tính hay ghen, hiểu lầm vợ phản bội, liền không nghe giải thích mà đánh đuổi nàng đi. Vũ Nương giải thích chẳng thành, liền trẫm mình xuống bến Hoàng Giang, may được Linh Phi cứu giúp xuống ở dưới thủy cung. Sau khi Vũ Nương qua đời, Trương Sinh mới biết, người cha hàng đêm vẫn đến mà con nói là chiếc bóng trên tường nhưng đã quá muộn. Cùng làng có người tên là Phan Lan vì cứu Linh Phi lúc hóa rùa đã được Linh Phi cứu sống, tình cờ gặp Vũ Nương ở thủy cung. Phan Lang được trở về trần gian, Vũ Nương gửi theo chiếc thoa cùng lời nhắn. Trương sinh nghe theo lập đàn giải oan, Vũ Nương được trở về ẩn hiện giữa dòng, nói lời từ biệt rồi biến mất hẳn.